Tất cả những gì thuộc về Hà Nội đều được tái hiện lại thân thương và ấn tượng trong đoạn đầu. Tuy nhiên, đến đoạn thứ 2 của bài là những thực trạng hiện nay của Hà Nội, đó là dây điện chằng chịt, xe cộ tấp nập, "đầy ắp" xe máy hai bánh, bốn bánh cùng những tòa cao ốc,... Với giọng đọc có vẻ luyến tiếc những bình yên, cổ kính cuả Hà Nội xưa, những ngày còn bao cấp, quanh năm suốt tháng để chờ lấy gạo chứ không có "spaghetti hay hambuger" như bây giờ
Nhưng, đọng lại nhất trong lòng người xem có lẽ là những câu hát: "Nếu có cho tôi một nơi để tôi dừng chân đến cuối đời/ Mai sau có đi về đâu, vẫn sẽ quay về nơi nuôi tôi lớn/.../ Và tôi vẫn mãi là người Hà Nội mà thôi...". Cho dù Hà Nội có thay đổi như thế nào thì cái chất Hà Nội vẫn sẽ còn mãi, những tình yêu dành cho Hà Nội sẽ vẫn luôn giữ trong tim những người Hà Nội các thế hệ.Tuy nhiên cũng có nhiều ý kiến khen và chê, nên đăng tải lên Blog nhà là Blog của những người Hà Nội gốc cùng xem và thưởng thức
( Tham khảo Internet )
0 nhận xét:
Đăng nhận xét